Châu Tinh Trì và sự thay đổi quan điểm về phim hài

Người ta nói sau khi không còn tự đóng các bộ phim hài nữa, Châu Tinh Trì đã ẩn mình nhiều năm. Không đưa ra phát ngôn nào trước báo giới, tránh xa dư luận. Người ta cũng nói rằng khoảng thời gian đó, khi đã phần nào đó ở trên đỉnh cao của danh vọng, Tinh Gia bắt đầu thay đổi quan điểm của mình về phim hài.

Trước đây khi còn tự mình đóng vai chính trong các bộ phim điện ảnh, Châu Tinh Trì sẵn sàng diễn mọi thể loại hài nhảm. Tuy không phải bất cứ bộ phim nào của ông cũng xuất sắc nhưng một số tác phẩm để lại như Vua Hài Kịch hay Quan Xẩm Lốc Cốc lại để lại những ấn tượng sâu sắc đối với khán giả. Đó là những bộ phim bi hài kịch không chỉ khiến người ta phá lên cười mà còn là những bộ phim khiến nhiều người thầm rơi lệ. Càng trưởng thành, người ta sẽ càng hiểu được những phần bi trong phim của ông nhiều hơn.

Vậy thì sau khoảng thời gian quy ẩn và ngộ đạo ấy, Tinh Gia đã nghiệm ra điều gì?

Ông ấy nói cuộc đời của mình có lẽ đã ngộ ra chính đạo trong sự nghiệp làm phim hài. Đó là ông muốn kể về những câu chuyện bi kịch nhất của xã hội thông qua cách thể hiện của hài kịch. Một phần là để nó dễ tiếp thu với khán giả. Nhân sinh như mộng, nhưng cũng đồng thời chỉ là một tiếng cười. Còn bi kịch, chính là những bức tranh xã hội mà chúng ta không thể quay lưng. Một khi đã nhìn thấy thì trong lòng không tài nào quên được những khoảnh khắc nghẹn đắng như vậy.

Tân Vua Hài Kịch là một tác phẩm châm biến cực mạnh vào giới minh tinh Trung Quốc. Kẻ có thực lực thì lận đận cả đời chưa chắc đã phất lên được. Người rỗng tuếch nhưng có nhan sắc thì chẳng làm gì cũng thành danh. Bên cạnh đó còn là một tấn trò đời ô trọc, đầy nước mắt và cũng không thiếu những khoảnh khắc đấu tranh nghị lực của nhân vật chính.

Mỗi người sẽ có một cảm nhận khác nhau về bộ phim. Hay hay dở có lẽ là điều mà không cần phải nói đến. Đôi khi nhiều năm sau nữa chính chúng ta cũng sẽ nghĩ lại rất nhiều về những bộ phim mình từng thích hay là ghét.

Còn tôi, tôi nhìn thấy một bài học.

Đôi khi trong đời bạn phải có niềm tin đến mức mù quáng vào thành công của bản thân. Nếu vì không nhìn thấy đích đến mà không đi nữa, có lẽ, những ước mơ lớn nhất cũng chẳng bao giờ có thể thành hình được.

Trúc – Mann Up