Trong sự nghiệp của mình, đạo diễn Martin Scorsese được xem là người tiên phong trong nền điện ảnh hiện đại, những mỗi bộ phim của ông đều mang đến cho người xem những trải nghiệm mới mẻ. Và cho đến nhiều năm sau đó, những bộ phim ấy vẫn không ngừng trở thành chủ đề trao đổi sôi nổi của các mọt phim trên những diễn đàn điện ảnh. Shutter Island là một trong số đó. Đây là một bộ phim có đoạn kết vừa bất ngờ vừa đáng suy ngẫm, một đoạn kết dường như lật ngược lại toàn bộ nội dung phim. Bài Review và giải thích phim Đảo Kinh Hoàng Shutter Island này sẽ đưa ra các giả thuyết và chứng mình những suy luận đó theo nhiều cách giúp các bạn hiểu rõ hơn nội dung và ý nghĩa của bộ phim mang lại.
Điểm hay của Đảo Kinh Hoàng chính là việc đưa khán giả vào mê cung thực và ảo. Kể từ giữa phim, những đầu mối được đưa ra khiến người xem cảm thấy bối rối, liệu đây là thật hay chỉ là những suy tưởng của nhân vật chính, nhân vật chính có bị tâm thần hay không? …. Đoạn tiếp theo sẽ giúp bạn làm sáng tỏ điều này.
Xem thêm:
Vì đây là bài viết review và giải thích phim Đảo Kinh Hoàng Shutter Island nên khó lòng giúp bạn hiểu mà không tiết lộ phần lớn nội dung, bạn nên xem phim trước khi đọc tiếp.
Teddy là thanh tra hay là bệnh nhân tại đảo Shuttle?
Trong phim có vài chi tiết để chứng minh rằng Teddy thật sự điên và toàn bộ câu chuyện chỉ là vở kịch của các bác sĩ dựng lên để giúp chửa trị cho anh.
– Chi tiết 1: Ở đầu phim khi Teddy và Chuck vừa cập bến và chìa ra cái thẻ thanh tra liên bang cho ông bảo vệ xem thì ông bảo vệ có nói “Tôi chưa từng nhìn thấy cái thẻ nào như này”. có thể cái thẻ kia là thẻ giả do chính bệnh viện này tạo ra nhằm phục cho cái kịch bản này.
– Chi tiết 2: Khi bị yêu cầu thu súng khi mới bắt đầu vào bệnh viện thì Chuck đã tỏ ra lóng ngóng khi tháo súng ra. Điều này khó có thể chấp nhận với một thanh tra liên bang, cho thấy Chuck chỉ là một bác sĩ đang đóng vai một thanh tra bất đắc dĩ.
– Chi tiết 3: Khi Teddy yêu cầu tập hợp tất cả các phụ tá và bảo vệ để tra hỏi thì bác sĩ trưởng Cawley đã tỏ ra lưỡng lự vì phải tụ tập cả bệnh viện để phục vụ cái vở kịch này.
– Chi tiết 4: Khi Ted yêu cầu được gặp bác sĩ điều chị cho Rachel là Sheehan thì mọi người ngẫn mặt lại vì Sheehan chính là Chuck. Nhưng Cawley đã nhanh trí nói Sheehan đã đi nghỉ mát. Và chính Teddy cũng đã nói rõ “làm gì có bác sĩ nào đi nghỉ mát trong khi bệnh nhân của mình đang bị mất tích”
– Chi tiết 5: Cảnh gặp cô y tá Rachel trong hang động có thể hiểu là ảo tưởng của chính Teddy, vì Rachel sẽ không thể sống được trong mấy cái hang động trong suốt thời gian đó mà không có thức ăn cũng như nước uống.
– Chi tiết 6: Đoạn Cawley hỏi Teddy là “Anh có thể mô tả cho tôi biết đồng nghiệp của anh không” Teddy nghĩ là đang bị gài nên trả lời là “Đồng nghiệp nào?“. Khi đó để ý mấy cô phụ tá xung quanh đã cười mãn nguyện như kiểu “chữa được cho tên này rồi”.
Thế nên có thể tạm kết luận rằng Teddy chính là Laeddis, vì không thể chấp nhận sự thật về 3 đứa con đã chết và về việc ông ấy giết vợ mình nên ông ấy đã tự tạo ra 1 nhân thân mới cho mình.
Từ những phân tích trên, mình có thể kể lại câu chuyện phim như sau:
Danh tính thật của nhân vật chính trong phim thanh tra Teddy chính là Andrew Laeddis (hay còn là bệnh nhân thứ 67), một tù nhân rối loạn tâm thần trên đảo Shutter, nơi mà các bác sĩ ở đây đang cố phục hồi cho anh. Cuộc điều tra của Teddy về hòn đảo này thực sự là một trò chơi nhập vai phức tạp được thiết kế bởi Dr. Cawley và Dr. Sheehan.
Dr. Sheehan thực ra là bác sĩ chính của Andrew nhưng vào vai người bạn đồng hành tên Chuck. Cawley và Sheehan là hai bác sĩ có lòng cảm thông hơn, họ tin rằng với lòng trắc ẩn đi kèm với trị liệu sẽ có thể hóa giải cơn mê muội và sự điên loạn. Mặt khác, Dr. Naehring và người cảnh vệ the Warden tin rằng những kẻ như Andrew quá không ổn định và bạo lực để có một giải pháp điều trị nhẹ nhàng nhưng triệu để.
Giải pháp mà Dr. Naehring và Warden tin tưởng là trói buộc bệnh nhân, đánh thuốc họ, và trong những trường hợp nặng là phẫu thuật thùy não của họ bằng dụng cụ chọc xuyên hốc mắt. Sau khi thực hiện ca phẩu thuật này, bệnh nhân sẽ lơ ngơ, đờ đẫn, không cảm xúc, mất khả năng xử lí thông tin phức tạp, dễ bị sai bảo và thao túng hơn, họ sẽ không trải nghiệm cuộc sống như người khỏe mạnh bình thường mà sự tồn tại của họ sẽ giống với những hồn ma biết đi hơn. Họ sẽ không còn khả năng đi gây rối hoặc gây nguy hiểm nữa.
Trong phim Đảo Kinh Hoàng, trò chơi đóng vai được đưa ra nhằm để cho Dr. Cawley và Dr. Sheehan cơ hội cuối cùng chứng minh cho các bác sĩ khác thấy rằng Andrew Laeddis có thể bị kéo ra khỏi hoang tưởng “Teddy Daniels” của anh ta và sẽ chấp nhận thực tế về chấn thương của anh ta: rằng vợ anh – Dolores bị bệnh tâm thần và đã giết chết hết các con của họ, và rằng chính anh – Andrew, đã giết cô ấy để trả đũa.
Về phần Andrew, anh cảm thấy có lỗi bởi vì anh ta biết về sự điên cuồng của vợ mình trong một thời gian dài nhưng lại không quan tâm đúng mức hoặc thừa nhận mức độ của vấn đề cho đến khi việc này khiến anh phải trả giá bằng mạng sống của những đứa con. Trước cả chấn thương tinh thần này, anh cũng đã có một chân thương tinh thần khác. Trong khi đang sống chung với vợ mình, anh cũng đang có những vấn đề riêng về việc nghiện rượu và căng thẳng hậu chấn thương sau những trải nghiệm kinh hoàng của anh trong Thế chiến II.
Hai chấn thương tinh thần lớn liên tục đến với anh và cùng với cảm giác của tội lỗi dày vò và tổn thương quá lớn, tâm trí anh dần phát triển trong mình một nhân cách thứ hai – Teddy Daniels – trong nhân vật này anh là một anh hùng chiến tranh và là một sĩ quan liên bang. Andrew vốn là một người thông minh, nên chính tâm trí anh tự hình thành nên các thuyết âm mưu về hòn đảo nơi mà anh đang được giam giữ và lên kế hoạch săn tìm ‘kẻ đã giết chết vợ mình bằng cách gây ra ‘một đám cháy’ – một nhà địa chất tên Andrew Laeddis (nhưng thực chất chính là anh ta).
Về việc bệnh viện quân sự này sẽ không bao giờ cho anh ra ngoài là đúng vì đảo Shutter vốn dĩ là một kiểu nhà tù dành cho những tội phạm tâm thần.
Xem thêm:
Đoạn kết phim Shutter Island có ý nghĩa gì?
Về đoạn kết phim, Andrew biết rõ mình đã mắc phải rối loạn tâm thần, dù đang tạm thời tỉnh nhưng anh có nguy cơ có thể sẽ lại quay về hoang tưởng. Khi tỉnh thì anh nhớ ra mọi chuyện đau khổ của mình và những gì mình đã làm, quá đau đớn, anh chỉ muốn trốn chạy thực tại dù rằng anh đang tỉnh. Khi quay về hoang tưởng thì anh lại gây nguy hiểm cho quá nhiều người, đến lúc tỉnh thì lại càng nhận ra nhiều tội lỗi hơn, nên anh chấp nhận cho các bác sĩ dắt đi phẫu thuật não. Anh biết đã có lúc mình hóa “điên” thật rồi. Cái gì tới thì không biết, chỉ biết là anh muốn chấm dứt chuyện này.
Bạn muốn nghe một giả thuyết khác không?
Có một thuyết âm mưu khác về câu chuyện trên đảo Shutter đó là: thực ra Teddy không bị điên và anh đúng thực là một thanh tra.
Lúc trên tàu thì Chuck đã cho Teddy hút thuốc nhằm đầu độc anh khiến anh bị rối loạn tâm trí. Đến cuối cùng chính Chuck lại gọi anh bằng tên ‘Teddy’. Tại sao gọi một người không phải Teddy bằng cái tên ‘Teddy’, kể cả khi vở kịch đã kết thúc? Trừ khi người đó chính là Teddy!
Nếu bạn để ý kĩ thì lính gác đã nói rằng: ngọn hải đăng là nơi bỏ trống và là ‘nhà máy xử lí rác thải’. Tuy nhiên, ngọn hải đăng đầu phim khác hoàn toàn so với ngọn hải đăng ở cuối phim. Đó là lý do vì sao Teddy không tìm được bất cứ bằng chứng nào chứng minh nơi này được dùng làm nơi phẫu thuật. Kể cả thiết bị để dùng cho việc ‘xử lí rác thải’ cũng không được tìm thấy. Điều đó chứng tỏ rằng lính gác đã nói dối. Vậy tại sao lính canh phải nói dối nếu không có gì để giấu? Hay thực tế điều đó có xảy ra nhưng là ở một ngọn hải đăng khác – nơi mà Teddy chưa khám phá ra.
Có một điều kì lạ trong phim Đảo Kinh Hoàng là Teddy chỉ thân thiết với cô con gái trong khi anh ta còn hai đứa con trai? Và mô tả cô con gái của Teddy không khác gì con bé bị bỏ chết ở trại lính? Điều này cho thấy Teddy đã bị tẩy não sau khi lên đảo và tự tưởng tượng ra đứa trẻ chính là con của mình.
Chi tiết mẩu giấy ghi “Ai là kẻ thứ 67?” cũng chứng tỏ rằng Teddy thực sự tỉnh táo chứ không phải tâm thần. Nếu Teddy chính là Andrew thì Laeddis Andrew và Rachel đều không có thật. Vậy thì thực tế là chỉ có 65 bệnh nhận nhưng ông bác sĩ Cawley cứ khăng khăng là có tới 66 bệnh nhân. Và tờ giấy thực chất là vô nghĩa.
Từ những chi tiết trên có thể thấy Teddy chính là thanh tra đã bị những người trên đảo cấu kết, đầu độc anh khiến anh bị loạn trí và nghĩ mình bị điên.
Đánh giá phim Đảo Kinh Hoàng (Shuttle Island) là một phim thể loại tâm lý hình sự hay và độc đáo. Phim có Plot twist bất ngờ tạo ấn tượng cho khán giả. Shuttle Island xứng đáng nằm trong danh sách phải xem ít nhất một lần của những mọt phim và đặc biệt những fan của dòng phim hại não.
Bạn thấy cả hai giải thuyết trên như thế nào? Bạn nghiêng về giả thuyết nào hơn? Hãy comment ý khiến của mình bên dưới để cùng trao đổi nha.
Leaz
Leo đóng phim này hay phim đó 🙂
Quá chuẩn Bạn xem hết list này chưa: https://www.gocdienanh.com/9-bo-phim-hay-nhat-cua-leonardo-dicapiro/
Ở cuối phim chắc chắn Andrew đã biết rõ mình bị tâm thần và chấp nhận phương pháp phẩu thuật để thoát khỏi đều kinh hoàng đó
Phim của Martin Scorsese. Trang chán thế!
Tôi nghĩ Andrew không bị tâm thần mà bị hại, nếu là màn kịch được lập đi lập lại nhiều lần thì :
– Chi tiết 1 : Ông bảo vệ sẽ không nói “Tôi chưa từng nhìn thấy cái thẻ nào như này”.
– Chi tiết 2 : Chuck sẽ không tỏ ra lóng ngóng khi tháo súng ra.
– Chi tiết 3 : Bác sĩ trưởng Cawley sẽ không tỏ ra lưỡng lự vì phải tụ tập cả bệnh viện để phục vụ vở kịch.
– Chi tiết 4 : Khi phỏng vấn, các bệnh nhân tâm thần không thể diễn đạt đến như vậy. Bà kia tại sao lại viết chữ “Run” ?
– Chi tiết 5 : Tình huống đột nhập khu C, đánh nhau rồi nói chuyện với George Noyce không thể là màn kịch được.
Không có bệnh viện nào rãnh đến nổi tạo ra 1 màn kich lớn chỉ để chữa bệnh cho 1 bệnh nhân.
Tên thật của Adrew là Teddy, và anh ta hoàn toàn tỉnh táo, bởi những chi tiết mà mình nghĩ có thể chứng minh được:
_ thứ nhất: Rachel trong hang thật sự tồn tại nhưng là người của bệnh viện. Tại vì, Ted không thể có kiến thức vè sodium hay Bắc triều tiên được để có thể tạo nên Rachel trong hang nói về những điều đó. Còn nếu rachel là chính Rachel thật, thì làm sao cô ta có thể thoát ra ngoài được với 1 con dao và bình đựng nước chuyên dụng ở trong hang??? từ đó có thể nói Rachel trong hang có tồn tại nhưng là giả.
_ Thứ 2: từ việc cả 2 Rachel ở phim là giả ( Rachel giả thứ 2 xuất hiện là y tá ở cuối phim, biện viện gì đâu mà ai cũng diễn đỉnh cao 🙂 ), vậy Rachel thật ở đâu. Có thể bị giết, vì làm thí nghiệm thất bại, vì trước lúc chết để lại tờ giấy “Law of 4” cho Ted.
Vậy có thể giải thích câu chuyện như sau: Bênh viện Aschecliff như là nhà từ của các bệnh nhân tâm thần. Rachel ban đầu là bác sĩ cho bệnh viện tâm thần này, và khi bệnh viện bắt đầu một dự án mới, nhằm mục thay đổi hoàn toàn ký ức của một người, biến họ thành một con người khác, để áp dụng cho mục đích quân sự hoặc gián điệp của chính phủ Mỹ, hiệu quả hơn phương pháp cũ của họ là phẫu thuật thùy não. Và Rachel vì lý do nào đó trở thành vật thí nghiệm ( có thể cô chống đối lại sự vô đạo đức của bệnh viện). Thông qua vụ án của George và Laeddis, Ted biết được một phần về bệnh viện Aschecliff, điều đó khiến ban điều hành bệnh viện khó chịu. Để tìm Laeddis, Ted chấp nhận một vụ án vốn không tồn tại ở Aschecliff. Vì khi tới đảo, nơi hoàn toàn cô lập với thế giới bên ngoài, và Ted không gặp bất cứ ai có quen biết anh ta từ trước, là điều kiện hoàn hảo để làm thí nghiệm. Ted tìm thấy tờ giấy là lời nhắn của Rachel đã chết gần đây, cảnh báo Ted là bệnh nhân thứ 67 và Law of 4 có thể là một cái bẫy dành cho anh. Và ở cuối phim ta tưởng rằng Ted đã chấp nhận mình Andrew, nhưng không, câu nói cuối cùng đã chứng minh tất cả. Sống như một ác quỷ, tức sống như một kẻ giết người, sống như cách mà những thành viên của bệnh viện đang sống. Hay sống như một người tốt, có hình ảnh một cây kim dài, lớn trên tay của một y tá to lớn xuất hiện cuối phim. Tại sao hình ảnh đó lại xuất hiện, có thể dạo diễn muốn nói rằng Ted sẽ giết giám đốc, Ted sẽ không làm phẫu thuật, anh chọn hành động như một người lính. Một chi tiết cũng như báo hiệu điều này là đoạn hội thoại giữa Ted và Giám đốc bệnh viện.
Vậy kết thúc là Ted vẫn là Ted, anh ấy có thể giết Giám đốc và bác sĩ người đức, và chấp nhận chết, và câu nói cuối cùng phần nào đó là dành cho Dr. Sheehan, người mà anh ấy từng coi là đồng đội
i
Đây là những bổ sung của mình hy vọng mọi người sẽ có tư duy của chính bản thân không phải tư duy theo số đông. Sự thật chỉ luôn chỉ có rất ít người biết, hãy chắc chắn rằng bạn là một trong số đó!
Thêm một vài chi tiết nữa là tại sao họ biết Teddy có mặt trong phòng ăn rồi mà họ vẫn chuyển chủ đề sang số bệnh nhân để Teddy nghi ngờ? Và mẫu giấy nếu Rachel là người thông minh thì sao phải ghi lại và giấu nó dưới miếng gạch bên dưới sàn nhà chỗ khó tìm thấy. Đến cả bác sĩ trưởng cũng bất ngờ và Chuck không có bất kỳ hành động nào. Đến cuối phim chỉ là sự lựa chọn của Teddy khi muốn thoát khỏi thực tại thôi chứ không phải anh ấy bị tâm thần. Mà là bị thuyết phục. Việc bảo vệ chuẩn bị những gì được nói là chuyện bình thường và thay thế khẩu súng của Teddy là chuyện đơn giản. Còn y tá Rachel? Nếu để ý kỹ thì con dao mà y tá Rachel cầm không phải là con dao y tế bình thường mà là con dao sang trọng chỉ có thế lấy từ phòng mấy tay bác sĩ trưởng. Sẽ có 1 trong hai khả năng: khả năng thứ 1 là trong một buổi trị liệu với tay bác sĩ trưởng cô ta thó được nhưng đây là cuộc nói chuyện “eyes to eyes” nên trường hợp này rất khó xảy ra; trường hợp thứ 2 là cô ta làm việc ở đây đã lâu và chứng minh được hay nói đúng hơn đã từng ngồi vào bàn ăn với mấy tay bác sĩ kia như lúc Teddy thấy vậy và dần kinh tởm trước nó (hoặc trong một lần cãi vã với tay bác sĩ trưởng hói) nên có được nó. Bằng chứng chứng minh y tá đấy không phải là ảo giác? Nếu Teddy là một cựu quân nhân sao anh ta biết được những kiến thức chuyên sâu về bệnh tâm thần như vậy và cũng chả bác sĩ tâm thần nào điên để dạy lại cho bệnh nhân cả và Teddy hoàn toàn bất ngờ thậm chỉ không tin là sự thật khi nghe những điều đó (1 điều y tá sai chính là thuốc lá không có độc). Và ảo ảnh nào lại gọi Teddy dậy và nói về việc chuyển vị trí với người đầu óc mơ màng, ảo giác, và vừa mới ngủ dậy cơ chứ? Cô ấy xuất thân tầng lớp trên vì cách ăn nói kiểu làm tóc thì có vẻ như vậy. Cô ấy có nước và có thể săn bắt chuột hoặc hái lượm như đoạn trước đó ta có thể thấy không phải không có đồ ăn. Chi tiết quan trọng nhất nếu ta để ý lúc đầu Teddy bị đau nửa đầu nhưng trời sáng và còn ngồi gần cửa sổ nhưng không có bất kỳ biểu hiện của ánh sáng trói gì cả và tay bác sĩ đưa cho 1 lốc thuốc bảo là “aspirin”? Đoạn Teddy biết mình bị gài nên nói “Đồng nghiệp nào?” thì chỉ có ” đúng 2 người mà Teddy đã từng thẩm vấn ở đó”. Bà kia đã biết Chuck là bác sĩ nên bà ta mới đuổi Chuck đi chứ không phải là thu hút sự chú ý của các bác sĩ khá vì bảo vệ cách xa 3m ở cả hai phía. Và ở đầu phim có quá ít thông tin ai mà biết được Chuck đã ở sẵn trên tàu đợi Teddy lúc nào không hay?