Review phim Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa (2018) Những thước phim tuyệt mỹ

Review phim Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa hay bởi cách xây dựng nên câu chuyện thật sự tài tình, tràn ngập tình cảm.

Tên phim Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa hay “Maquia: When the promised flower blooms” tựa gốc tiếng Nhật là “さよならの朝に約束の花をかざろう” dịch nôm na là “Hãy điểm tô bằng đóa hoa của lời hứa vào buổi sáng ngày tạm biệt ”. Có lẽ với mình, đây cũng là cách hiểu hợp lý hơn với câu chuyện của Maquia.

Nội dung phim Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa

Phim kể câu chuyện về Iorph là bộ tộc mang cái tên “bộ tộc biệt lập”. Ngày ngày, tháng tháng rồi năm năm, họ mãi sống để rồi mang những câu chuyện, những tháng năm dệt vào trong từng tấm vải Hibiol. Maquia, là một cô gái Iorph chỉ mới 15, là một cô gái vẫn bị cô đơn quấn lấy trong suốt những tháng năm đằng đẵng.

Rồi một ngày, những kẻ từ Mezarte mang theo ham muốn chiếm đoạt dòng máu bất tử Iorph đến tấn công ngôi làng vốn yên ả. Maquia trốn thoát, và để vào cái giây phút tưởng chừng tấm vải Hibiol của cô kết thúc thì tiếng gọi của Ariel đã kéo cô lại.

Vụng về và ngây ngô, Maquia bắt đầu cuộc sống làm mẹ. Từ ngày đầu khóc vì không biết vắt sữa cho con, cho đến những giọt nước mắt tiễn Ariel ra đi; tất cả những giọt nước mắt Maquia từng rơi đều là vì Ariel. Câu nói “hai kẻ cô đơn tìm thấy nhau” hoàn toàn chẳng hề sai, vì cả Maquia vào giây phút tìm thấy Ariel cũng chỉ như một tờ giấy trắng, vô định không mục đích. Còn Ariel, chỉ là đứa trẻ đỏ hỏn trong tay. Hai kẻ cô đơn, tô vẽ cho cuộc sống của nhau, đan cài vào nhau giống như dệt một tấm Hibiol cho đối phương bằng tất thảy những gì mình có. Dẫu đối mặt với sự thật, rồi một ngày ai cũng phải đi, còn Maquia vẫn đứng lại nơi thời gian, tạm biệt từng yêu thương của mình, trở thành kẻ cô độc. Nhưng cô vẫn chọn yêu, yêu Ariel bằng cả con người mình.

Ariel lớn lên, nhưng Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa thì vẫn là cô bé trẻ trung đáng yêu ngày nào. Để trong những phút bồng bột và non nớt của cậu trai đôi mươi, Ariel từng nghĩ tình cảm với Maquia có chăng chẳng phải mẹ con. Từng nút thắt của câu chuyện chính là từng đợt sóng khiến cả Ariel và Maquia trưởng thành. Một người trở thành mẹ, một người trở thành người đàn ông của gia đình. Một để nhận ra mình đã sống trọn một cuộc đời, một để biết rằng phải yêu để biết mình hạnh phúc.

Cho đến giây phút cuối cùng, khi mà họ chào nhau bằng hai chữ “ただいま” (mẹ về rồi) và “お帰り” (mừng về nhà) như bao ngày tháng xưa cũ, mình thật sự không thể kềm lòng được nữa. Ước mơ, và cả tâm niệm của Ariel là bảo vệ được mẹ, là cậu bé ngày nào đỏ hỏn đến lúc bất lực rơi nước mắt chính là yếu đuối chẳng bảo vệ được mẹ mình. Đứa con, dù lớn, cũng chỉ là con của mẹ. Còn cậu bé Ariel đó, vì để lớn đã chọn bước đi. Nhưng với Ariel, cuộc đời cô ở đoạn đó chỉ có Ariel, vì có Ariel là có nhà. Và “bất kỳ cái tên nào con gọi, cũng sẽ thành tên của mẹ”.

Rồi bên cạnh tình mẫu tử, chính là tình người, tình bạn, và cả tình yêu. Thứ tình yêu mù quáng nhưng thủy chung của Krim dành cho Leilia, hay là tình yêu chóng vánh của Lang dành cho Maquia từ những ngày xưa cũ. Là tình người nảy nở trong lòng tướng quân Izol khi hối hận vì đã là người mang đến cơn ác mộng cho tộc Iorph hay là Mido khi nhận cưu mang hai mẹ con Maquia. Còn là tình bạn của Leillia, Maquia và Krim để cùng nhau bắt đầu những đoạn đầu tiên của cuộc đời, và kết thúc vẫn có nhau.

Tất thảy những tình cảm, cả những bản tính của con người như ích kỷ, tham lam, đố kỵ, hay ương bướng đều được bao hàm đầy đủ, vừa vặn trong mỗi nhân vật trong tấm Hibiol của Maquia. Tất thảy, đều chuyển tải một thông điệp rằng “Thời gian chẳng đợi ai, hãy sống cho trọn vẹn cuộc đời”.

Chuyện phim Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa chẳng có gì là mới, song cách làm phim và dựng nên câu chuyện thật sự tài tình hay nói là tràn ngập tình cảm khiến câu chuyện bỗng chốc lộng lẫy lạ thường. Lồng ghép khéo léo mọi thứ lại, dệt nên một biên niên sử tuyệt đẹp.

Hình ảnh trong phim tạo nên từ kì tích. Điều tuyệt vời của phim vẫn là những hình ảnh ẩn dụ. Như việc bộ tộc Iorph ngày đêm dệt vải, bên những con thoi qua lại chính là hình ảnh thời gian thoăn thoắt chẳng chờ ai. Còn họ, vẫn bình thản nhìn thời gian lướt qua khung cửi.

Đóa hoa bồ công anh cài lên áo ngày tạm biệt, với mình, đó chính là lời hứa hẹn sẽ gặp lại ngày sau. Bồ công anh theo gió bay, chính là để đáp mình ở một miền đất khác, bắt đầu một cuộc đời mới. Cuộc sống không phải chỉ là một vòng tròn, mà còn là một vòng tròn xoay đều không điểm kết. Người đi rồi sẽ bắt đầu một cuộc đời khác mà thôi.

Thiết kế nhân vật đẹp, hình ảnh đồ họa rất mềm nhưng vẫn đủ chi tiết và lộng lẫy, phủ một màu ảo mộng thần tiên lên khắp chiều dài phim. Và phải vỗ tay cho Kenji Kawai vì phần nhạc phim quá đẹp.

Đánh giá phim Maquia: Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa là một phim hoạt hình cảm động và ý nghĩa. Dù biết với cái tên đạo diễn Mari Okada thì 90% là ra rạp sẽ khóc nhưng thật sự không hối hận vì đã xem. Xem xong vội vã viết ngay để nói mọi người hãy ra rạp xem đi. Giữa mùa phim toàn ma quỷ với quái vật thì Maquia là một điểm nhấn nhẹ nhàng xứng đáng.

Yuri

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here