Có lẽ từ bộ phim Life Is Beautiful (Cuộc Sống Tươi Đẹp) này mà định nghĩa “white lie” được nhắc đến nhiều hơn. White lie mang ý nghĩa những lời nói dối vô hại, mà người cha Guido trong phim đã nảy ra để bảo vệ lấy tâm hồn trong sáng của con trai mình.
Về nội dung phim thì rất nhiều bài đã tóm tắt, mình chỉ muốn viết đôi lời cảm nhận về Life Is Beautiful (tựa gốc: La vita è bella) dưới góc nhìn của mình, vì đây là một bộ phim mang tính nhân văn và nó làm tâm hồn mình bỗng dưng thấy tha thiết với cuộc đời hơn.
Xem thêm:
- Đánh giá Me Before You (2016): Bài tình ca nhẹ nhàng
- Review phim I am Sam: chỉ số IQ không phải là tất cả
Tình yêu, tình cảm gia đình: một cô nàng người Ý kiêu sa đem lòng yêu một anh chàng Do Thái nghèo nhưng hài hước và thông minh, cô từ bỏ đi cuộc sống giàu sang của gia đình và làm vợ anh, sinh ra một bé trai kháu khỉnh và trên hết là tình yêu chung thủy, tấm lòng son sắt của cô dành cho chồng con khi họ gặp biến cố. Rồi tình cảm của người cha dành cho vợ con dù phải lâm vào hoàn cảnh tù đày khổ sở, luôn bảo bọc che chở cho đứa con mình khỏi phải chịu những thiệt thòi nơi lao khám.
Có lẽ chỉ khi gặp hoạn nạn, người ta mới biết sự hi sinh của người thân dành cho mình nó vĩ đại đến thế nào, người ta mới biết rõ bản thân mình yêu quý ai và nguyện sống chết vì ai.
Phim Life Is Beautiful còn gợi mở cho mình những suy tư về gia đình, nền tảng của giáo dục, nền tảng của đạo đức. Những năm đầu đời của một đứa trẻ, chẳng hạn như cậu bé Joshua trong phim, được sự quan tâm của cả cha lẫn mẹ, được học những bài học về sự vâng lời, giữ kỷ luật, nghiêm túc dù là trong một trò chơi, được noi theo cách sống của người cha luôn lạc quan vui vẻ, được nhìn thấy tình cảm sâu sắc mà cha mẹ dành cho nhau…. Tất cả những yếu tố này sẽ làm nên tính cách của đứa trẻ trong tương lai.
Khi xem phim Life Is Beautiful nhìn thấy Joshua cười hồn nhiên dù đang ở trong trại tập trung mà khiến mình thấy cay nơi khóe mắt. Sự trong sáng ấy cần được bảo vệ, đáng được bảo vệ cho đến giây phút cuối cùng, giây phút người cha bị đưa đi bắn bỏ khuất sau bức tường thành nhưng khi lướt ngang qua đứa con trai, anh vẫn tỏ ra như đang chơi một trò chơi lớn, đó là món quà ý nghĩa nhất người cha để lại. Vì: tuổi thơ xứng đáng được hồn nhiên.
Bài học về sự lạc quan
Guido lạc quan, hóm hỉnh cho đến tận lúc chết. Đó là hình ảnh làm mình cảm thấy luyến tiếc nhất và chực rớt nước mắt khi kết thúc bộ phim.Mình nghĩ, một người đầy hài hước, thông minh, chân thật và luôn mang đến niềm vui cho mọi người như thế không thể chết như vậy (dù rằng cái kết đó là hợp lý cho bộ phim), nhưng mình quý cái tính cách của Guido đến mức chỉ muốn anh ta có được một kết cục tốt đẹp hơn.
Thực tế mà nói, cuộc đời này nỗi buồn khá nhiều, nhiều hơn niềm vui, cho nên thật khó để mà sống vui vẻ lạc quan, đây là một tính cách không phải ai muốn có là được.
Cha con Guido như một điểm sáng trong trại tập trung, khi mọi người ở đó đều lừ đừ, mệt mỏi, rã rời về cả thể xác lẫn tinh thần, thì Guido – một người cha mạnh mẽ vì muốn bảo vệ tâm hồn ngây thơ của con trai – vẫn cố gắng vui tươi lạc quan và biến chuyển các tình huống tồi tệ trở nên hài hước, tạo một bầu khí tích cực trong chốn tù đày.
Một người thực sự lạc quan chính là khi anh ta đã nếm những sự đau khổ, đắng cay ở đời, cuộc đời anh ta lên voi xuống chó đủ đường mà anh ta vẫn giữ lấy nụ cười, vẫn vui tươi hài hước dí dỏm, và thực sự như thế chứ không phải cố gắng, thì đó mới đúng là một người lạc quan. Mình còn nghĩ, những người có phẩm chất như thế có lẽ là món quà mà Chúa trời ban xuống cho thế gian, bởi vì, trong cuộc đời lầm than này (cứ bị lầm và rồi sau đó cứ than, con người cứ phải cau có, nhăn nhó, cảm thấy mệt mỏi với việc kiếm sống, cảm thấy ghen tức, buồn tủi, cảm thấy bất công, khi con người lâm vào cảnh bệnh tật, nghèo đói, thì rất hiếm người tự vực lấy tinh thần mình dậy, khi đó có những người như Guido sẽ làm cuộc sống sinh động hơn, tươi tắn hơn và đầy hi vọng hơn.
Chúng ta thường than phiền về cuộc đời mình, cảm thấy chán chường, vô vị hoặc quá áp lực, mệt mỏi với guồng quay của cuộc sống, nhưng chắc chắn sau khi xem xong phim Life Is Beautiful, các bạn cũng sẽ như mình, cảm thấy nên thay đổi bản thân, vì cuộc sống vẫn đẹp, đẹp cho đến lúc chết, cả sau khi ta chết, nó vẫn đẹp như thế, còn nếu ta không thay đổi, thì chỉ có ta thiệt mà thôi.
Vivian
- Review phim The Talented Mr. Ripley (1999) – Quý ông đa tài
- Review phim Goodbye Christopher Robin (2017) và sự ra đời của gấu Pooh