Cảm nhận phim Logan: góc khuất của người hùng

Review phim Logan không phải là phân cảnh siêu anh hùng trong mắt công chúng – biểu tượng của sự ưu việt, Logan là một bản nhạc trầm buồn, nơi phía sau những kẻ gần như không thể chết.

Cũng như mọi phim chứa yếu tố Marvel, Logan cũng dày đặc cả khán giả. Nhưng nếu bạn mong chờ 1 bộ phim siêu anh hùng với tính chất hào hùng và hài hước… thì bạn không nên xem phim Logan. Vì sao thì tít bài cũng nói rõ, Logan không phải là phân cảnh siêu anh hùng trong mắt công chúng – biểu tượng của sự ưu việt, phim Logan là một bản nhạc trầm buồn, nơi phía sau những kẻ gần như không thể chết.

Xem thêm:

Bối cảnh của phim là những ngày tàn của dị nhân, khi mà không còn dị nhân nào được sinh ra nữa và giáo sư X – sau 1 biến cố không điều khiển được sức mạnh của mình đã làm mất trường học và những dị nhân mà ông che chở. Chỉ còn…Logan. Logan giờ chỉ là 1 gã lái xe thuê, hàng đêm chờ những kẻ phù phiếm đi đốt thời gian. Với ánh mắt tuyệt vọng, Logan chỉ muốn kiếm được tiền để mua tàu đưa giáo sư X ra ngoài biển khơi, nơi họ có thể sống tự do và sức mạnh của giáo sư X không làm hại được ai nữa.

Nhưng, Laura xuất hiện, cô bé mang bộ gene với sức mạnh người sói của anh, đã phá hỏng toàn bộ kế hoạch của Logan. Đưa anh về cuộc chiến bảo vệ dị nhân, hoàn thành sứ mệnh của giáo sư X luôn mong mỏi.

Về mạch phim thì nó làm tôi khá ư là mệt mỏi ở phần đầu, nhưng các bạn hãy tin đi…phần giữa tới cuối rất cảm động.

Đến anh hùng cũng…mệt

Khi còn nhỏ, với những bộ phim siêu nhân, chúng ta luôn nghĩ: “Anh hùng hẳn là 1 cái người cực – kỳ – tốt, anh ta luôn xuất hiện với sức mạnh siêu nhiên, diệt trừ cái ác một cách mạnh mẽ cùng với tấm lòng yêu thương vô tận”. Nhưng sau này, khi lớn lên, ta cũng thừa hiểu anh hùng cũng là con người, con người thì phải biết mệt. Logan cũng thế.

Xuyên suốt từ đầu tới cuối phim, từ ánh mắt tuyệt vọng, tới những cái lết chân…cách tránh các rắc rồi, Logan đều thể hiện sự mệt mỏi. Hơn ai hết, anh ta chỉ muốn hoàn thành tất cả công việc để đưa giáo sư X ra biển khơi và chờ sự kết thúc của cuộc đời. Hẳn là Logan rất khác với những siêu anh hùng của chúng ta, nhưng hẳn là gã là dị nhân giống người nhất trong số các nhân vật Marvel.

Đến anh hùng…cũng cần 1 mái ấm

Mạnh mẽ hơn bất cứ ai, người hùng là kẻ mà nay đây mai đó, chiến đấu vì sự an nguy của con người. Nhưng Logan cho chúng ta biết 1 góc tối khác, rằng đến anh hùng cũng cần mái ấm. Tôi nghĩ phân cảnh mà mình cảm thấy ấm áp nhất chính là bữa tối với gia đình mà Logan, Laura, giáo sư X gặp trên đường chạy trốn.

Vì sao à? Đó là những lúc chúng ta thấy 1 giáo sư X nói về chuyện làm hiệu trưởng với đôi mắt lấp lánh, trêu đùa Logan rằng :

Cũng là lúc Laura – đứa trẻ được sinh ra và nuôi dưỡng như 1 loại vũ khí, nhìn thấy một gia đình tiêu chuẩn của thế giới loài người, nơi bố mẹ và con cái yêu thương nhau. Và lúc ấy, Logan cũng học được cách đưa dĩa, thay bát cho “đứa con” mang bộ gene của mình, lần đầu tiên chăm sóc một đứa trẻ.

Người đầy vết thương nhưng hẳn là vẫn phải “ngầu lòi”, phim ít hài nhưng hài rất duyên. Chúng ta chợt nhận ra, à hóa ra những bữa cơm mà ta có hàng ngày, những tiếng cười quanh bàn ăn với siêu anh hùng lại xa sỉ tới mức độ như thế.

Cuối cùng cũng kịp để hiểu: “Hóa ra là cảm giác này”. Có thể nói, Phim Logan sẽ làm rớt nước mắt của cánh đàn ông khá là nhiều, hẳn là vì đàn ông hiểu hơn về cảm giác cô độc ấy hơn là phụ nữ. Đó cảm giác mà bạn phải cố gồng mình lên để sống như 1 gã đàn ông mà trong lòng thì đổ nát. Có lẽ với nhiều người kết thúc của Logan là “sad ending”, với tôi đấy là “happy ending”. Bởi vì…Cuối cùng cũng kịp. Kịp để gã người sói cả 1 đời đầy vết thương chẳng chịt trên người mà không thể chết ấy cảm nhận được sự hạnh phúc. Kịp để gã người sói với ánh mắt tuyệt vọng ấy được hiểu cảm giác có gia đình là như thế nào. Kịp để hắn gặp Laura – kẻ mang lại vận đen hòa cùng may mắn ấy đến với gã. Cuối cùng thì…Logan cũng hiểu ý nghĩa của cuộc sống này, rằng hắn sống không vô nghĩa. Và cuối cùng thì trái tim hắn cũng được nghỉ ngơi trọn vẹn.

Như lời thoại của một bộ phim mà Laura đã thuộc lòng:

Joey cháu lớn lên để trở thành người mạnh mẽ và ngay thằng. Giờ hãy về nhà và nói với mẹ, rằng không còn súng nổ ở trong làng

Cuối cùng Logan – gã người sói già nua, rệu rạo mệt mỏi vì “không chiến đấu thì phải chết” cũng được nghỉ ngơi. Gã không còn mơ thấy ác mộng:

– Laura: Chú mơ thấy ác mộng à?

– Logan: Cháu có mơ thấy nó không?

– Laura: Có, cháu mơ thấy người khác làm cháu bị đau.

– Logan: Chú mơ thấy mình làm đau người khác

Gã không còn vì sống mà phải làm tổn thương người khác nữa.

Trần Hà My

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here